Lớp tàu ngầm Tambor bao gồm mười hai
tàu ngầm diesel-điện được
Hải quân Hoa Kỳ đưa vào hoạt động ngay trước
Chiến tranh Thế giới thứ hai. Chúng là những
tàu ngầm hạm đội thành công đầu tiên của Hải quân Mỹ, và đã ở gần mặt trận khi bắt đầu cuộc xung đột. Sáu chiếc đang có mặt tại vùng biển
Hawaii hay Trung tâm Thái Bình Dương vào ngày
7 tháng 12,
1941, và
Tautog hiện diện tại
Trân Châu Cảng khi cảng này bị
Nhật Bản tấn công. Lớp tàu này chịu đựng gánh nặng của cuộc chiến, với bảy trong số 12 chiếc bị mất, là tỉ lệ tổn thất cao nhất trong các lớp tàu ngầm Hoa Kỳ. Đến đầu năm
1945, những chiếc còn sống sót được rút khỏi tuyến đầu để làm nhiệm vụ huấn luyện hay thử nghiệm, và cuối cùng bị tháo dỡ hay đánh chìm như mục tiêu. Với thành tích đánh chìm tổng cộng 26 tàu đối phương,
Tautog (SS-199) xếp thứ hai về số lượng tàu trong số tàu ngầm Hoa Kỳ có
thành tích nổi bật nhất trong chiến tranh.
[4]Giống như
Lớp Sargo dẫn trước, tàu ngầm lớp Tambor đạt được tốc độ tối đa 21 hải lý trên giờ (39 km/h) và tầm xa hoạt động lên đến 11.000 hải lý (20.000 km), cho phép tuần tra tại vùng biển nhà Nhật Bản. Chúng được bổ sung đến sáu ống phóng
ngư lôi trước mũi, hệ thống động cơ cấu hình
diesel-điện toàn phần tin cậy hơn, và hiệu quả hơn trong chiến đấu khi bố trí mọi nhân sự và thiết bị chủ yếu vào
tháp chỉ huy.
[5][6] Trên một số tài liệu, lớp Tambor còn được gọi là lớp T, và các tàu từ SS-206 đến SS-211 đôi khi được gọi là lớp Gar.
[7]